Điều bạn cần nghe, người bạn cần gặp:
Mặc dù “xí” được học bổng tiền tỷ, thế nhưng với tớ, đây không chỉ đơn giản là trải qua vòng đơn hay vòng phỏng vấn. Mà còn là cả một hành trình để tớ buông bỏ mọi nỗi sợ hãi và học cách trưởng thành!
Profile xẹt ngang
Lê Đoàn Phương Nhi
– Lớp 12 Văn, trường Phổ Thông Năng Khiếu (TP.HCM).– Quán quân cuộc thi Thử Thách Kim Cương 2016do H2Team tổ chức và là cây bút “đắc lực” của nhà Hoa với bút danh Phương Nhi.
Đang xem: Thành công là một cuộc hành trình chứ không phải điểm đến
– Sinh viên khoá đầu tiên của trường Đại học roosam.com Vietnam (được nguyên tổng thống Barack Obama giới thiệu với thế giới trong dịp ghé thăm Hà Nội năm 2016). Nhi nhận được 70% Hỗ trợ Tài chính cho học phí và chi phí ăn ở trong suốt 4 năm tại roosam.com. Ngoài ra, Nhi còn được nhận học bổng Đồng kiến tạo trị giá $5000 mỗi năm. Tổng số tiền học bổng và hỗ trợ tài chính Nhi nhận được trong 4 năm học là xấp xỉ $72000 (tương đương gần 1,7 tỷ đồng)
Hành trình buông bỏ sợ hãi
Hồi đó, có lần bước vào quán nước với đám bạn yêu qu(a)í, nhìn dòng chữ “passion fruit” (chanh dây) trong thực đơn, tớ đã hồn nhiên gọi: “Chị ơi, cho em một ly TRÁI CÂY ĐAM MÊ”. Ngay khoảnh khắc ấy, cả đám (và cả chị nhân viên) đều cười nháo nhào. Thế là từ đó tớ luôn mặc cảm về vốn từ và văn phạm Anh văn.
Tớ của những năm cấp Ba, là một đứa chẳng viết nổi một câu status hay thuyết trình bằng tiếng Anh, vì sợ mọi người sẽ cười một trận no nê trước những lỗi phát âm sai, văn phạm không đúng ngữ pháp,…
Chính vì vậy, “chướng ngại vật” đầu tiên của tớ chính là: vòng đơn bắt buộc phải sử dụng tiếng Anh. Tớ của lúc ấy chỉ muốn thốt lên thật to: “Ôi thôi chết tôi rồi!”.
Bởi lẽ tiếng Anh là nỗi ám ảnh kinh khủng nhất cuộc đời. Tự trấn an bản thân rằng “vạn sự khởi đầu nan”, tớ bắt tay vào chuỗi ngày “chật vật” viết luận và quay videokể về một bài học mình tâm đắc nhất (tất nhiên là hoàn toàn bằng tiếng Anh).
Trong lúc hoảng loạn dò từ điển “tứ tung”, hoang mang giữa “ma trận” văn phạm, tớ đã “đứng hình” khi bắt gặp phần miêu tả (description) trong đơn: Đừng lo, các lỗi từ vựng và ngữ pháp sẽ không ảnh hưởng đến quá trình xét tuyển vòng đơn của bạn đâu! Quan trọng nhất chính là những gì bạn trải qua, những gì bạn đã học được.
Ồ! Tớ của khoảnh khoắc đó đã “vỡ lẽ” ra rằng, sẽ chẳng có ai mặc định, đánh giá chúng ta thất bại chỉ vì phát âm không chuẩn hay dùng từ không đúng sắc thái nghĩa. Ngôn ngữ vốn được sinh ra là để kết nối, để chúng ta hiểu nhau hơn, chứ chẳng phải để so đo, bắt bẻ và tìm lỗi sai. Vậy thì tại sao chúng mình lại sợ hãi cơ chứ!
Tớ đã “nhảy phóc” qua sợ hãi với suy nghĩ: mọi người sẽ đọc trong tâm thế lắng nghe những câu chuyện, những trải nghiệm của chính tớ, thay vì đọc để tìm lỗi sai!
Biết mình là ai, cần gì và muốn làm gì!
Từ trước đến nay, tớ luôn hoài nghi về năng lực của bản thân, hoài nghi về chính con người mình khi thấy mọi người xung quanh ai cũng có một điều gì đó là thế mạnh. Nhưng cho đến khi nhận được emaildặn dò của trường cho vòng phỏng vấn: vỏn vẹn “relax, sleep, eat and be yourself” (nghỉ ngơi, ngủ đủ giấc, ăn sáng no nê và hãy là chính mình).
Đó chính là khoảnh khắc tớ nhận ra những con điểm trung bình cao chót vót, các chứng chỉ quốc tế với điểm số “đụng trần” hay những hoạt động ngoại khoá “khủng” chẳng còn thật sự ý nghĩa. Điều chúng ta có thể chuẩn bị kỹ càng nhất trước mọi tình huống chính là trở thành phiên bản “độc” nhất, rạng ngời và tưng bừng nhất của bản thân!
Từ đó, tớ bắt đầu tìm lại bản thể của chính mình. Thế là tớ liền vạch ra ba lĩnh vực khiến con tim “rung rinh” và muốn gắn bó lâu dài: Môi trường – Trẻ em – Truyền thông.
Xem thêm: Que Thử Thai Bao Nhiêu Ngày Thì Chính Xác Nhất, Cách Sử Dụng Que Thử Thai Đúng Cách
Thừa thắng xông lên, khi được hỏi thành tựu bản thân cảm thấy tự hào nhất, tớ đã không ngần ngại kể về bài báo viết về carbon footprint(Đo “năng lượng xấu” của bạn trên trái đất) được đăng trên số báo 1176 của nhà Hoa nè! Qua đó, tớ đã “trải lòng” về mối quan tâm môi trường và những hành động nhỏ tớ chung tay bảo vệ trái đất.
Ngoài ra, bọn tớ còn được trải nghiệm lớp học thử. Tại đây, sau khi bốc thăm, tớ đã “đụng độ” “kẻ thù không đội trời chung”: Hoá học. Thế nhưng, học sinh vẫn được khuyến khích nêu lên quan điểm cá nhân. Cụ tỉ, trong lớp học thử, giáo viên đã đưa ra một phương trình hoá học kèm theo các đáp án trắc nghiệm.
Trong đó có những câu như: A. Đây là phương trình hoá học, B. Tôi không hiểu vì sao mình lại ngồi ở đây hay C. Hình như có gì đó sai sai.
Điều thú vị là không có một đáp án nào đúng cả! Chúng ta vẫn có chọn câu câu B và nói lên quan điểm, suy nghĩ riêng của mình. Kết thúc lớp học, giáo viên đã nhấn mạnh rằng: Lớp học thử không chỉ là lúc nhà trường chọn lựa học sinh, mà đây còn là cơ hội để học sinh được quyền chọn lựa nhà trường, chọn lựa cả chương trình học.
Tớ vẫn tin rằng,một khi biết mình là ai, cần gì và muốn làm gì, chúng mình sẽ đưa ra quyết định sáng suốt nhất!
Trưởng thành hơn sau những lần “dấn thân”
Với tớ, hành trình liều lĩnh nộp đơn để trở thành sinh viên khoá đầu tiên của roosam.com Vietnam là một trải nghiệm vô giá và đáng giá hơn cả suất học bổng tiền tỉ mà tớ nhận được! Đó là hành trình để tớ một lần đối mặt với nỗi sợ tiếng Anh, học cách chấp nhận khuyết điểm để từ đó khắc phục. Đó còn là cơ hội để tớ trân trọng những giá trị của bản thân và tìm lại bản thể.
Thành công cũng giống như đỉnh của một ngọn núi vậy. Để chinh phục được nó, chúng mình phải trải qua những tháng ngày lội suối, băng rừng, vượt thác hay thậm chí là đối mặt với những loài thú dữ. Dù cho có thất bại “thảm thương” sau những lần “tranh đấu”, nhưng chúng mình vẫn sẽ có những trải nghiệm và những bài học “đắt giá”.
Tin tớ đi, phải đi qua những tháng ngày “dấn thân” để rồi thất bại, chúng mình mới có thể trưởng thành và đứng vững trên đỉnh núi vinh quang!